Chiều
phố Bolsa mưa giăng ngập lối
Đường
vắng hoe thấy tội nghiệp làm sao
Ánh
đèn xanh rực sáng đang mời chào
Không
dám tới sợ mưa rào nổi giận .
Phi
đoàn 219 :
Anh
cứ tới … tôi can mưa đừng giận
Dù
không can mưa cũng chẵng giận đâu
Đời
viễn xứ với trăm vạn nỗi sầu
Thương
không hết lấy chi mà hờn giận .
Ngôn
:
Mình
định tới nhưng nắng chiều vương vấn
Dù
can mưa sao vẫn cứ chạnh lòng
Đi
trong mưa áo ướt lệ trào dâng
Chờ
mình tới nhớ can mưa đừng giận .
(Trận mưa đầu mùa của CA năm 2011)
No comments:
Post a Comment