Wednesday, December 10, 2014

Dấu xưa



 
Nước trong xanh lạnh lùng chia hai bến
Thuyền sang sông khách vẫn đứng đợi chờ
Lỡ chuyến rồi không còn duyên hội ngộ
Tim run lên rạt rào như sóng vổ
Buổi chia tay run rẩy bước lên thuyền
Cánh phượng rơi,
Bềnh bồng trên sóng nước
Xuôi gìòng đời trôi dạt mải ra khơi
Trong khoảnh khắc những mãnh đời tan biến
Cói hư vô ôi quả thật dị thường
Bến vẫn chờ
Nước trôi không ngừng lại
Quay về tìm bến vắng thuở xa xưa
Sóng vẫn vổ âm vang chiều kỹ niệm .

Phương-Lâm Ngôn Nguyễn .

No comments:

Post a Comment