“ À ơ !!! Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội .
Người xa người tội lắm người ơi …………”
Câu ca dao vọng về trong trí nhớ
Tiếng ru buồn nức nở giữa đêm khuya
Lời
à ơ !!! in đậm cảnh chia lìa
Thời gian chảy chẳng mòn phai dĩ vãng
Nổi lòng Mẹ trải dài theo năm tháng
Không chữa lành vết đạn bắn xuyên tim ...
Dáng liêu xiêu ngã bóng cảnh im lìm
Đứa cháu nội chìm sâu trong giấc ngủ
Người đứng lên đi hong bình sữa bú
Đêm sắp qua chuông Thiên Mụ ngân vang
Rồi đêm sang nối tiếp những đêm tàn
Tâm tư Mẹ ngập tràn ai thấu hiểu
Mẹ hiện về dáng dấp như cành liểu
Đã nhiều năm biền biệt cỏi thiên thu
Văng vẵng bên tai tiếng Mẹ hiền ru
Dỗ giấc ngủ chập chờn nơi xứ lạ
Trên đường đời con bao lần vấp ngã
… (Mạ ơi
!!!) con gọi khẻ
Cúi khom người Mẹ hỏi (có đau không ?)
Trong cuộc đời biết bao lần
Mẹ ngã
Có bao giờ con hỏi (Mạ đâu không ?)
Phương Lâm Ngôn Nguyễn.
No comments:
Post a Comment